Tuy tôi
không nói ra là tôi thích
anh nhưng qua những
hành động cử chỉ của tôi
làm vì anh,tôi chắc rằng
anh hiểu,nhưng tại
sao.....anh vẫn im lặng?Vì
nghĩ rằng anh hơi khó xử
và cần thời gian để suy
nghĩ nên tôi đã nhẫn nhịn
chờ đợi......Và rồi,cái ngày
định mệnh ấy cũng đã
đến ,anh chủ động gửi e-
mail cho tôi,nhưng không
phải là để nói về chuyện
của 2 đứa chúng tôi mà là
để cho tôi thấy tấm hình
của anh và chị AP(người
yêu cũ của anh) chụp
chung với nhau kèm theo
"nhật ký chuyện tình của
anh và chị AP" và câu
cuối cùng khi chốt lại mọi
chuyện anh đã nói
rằng:"Trái tim anh sẽ mãi
mãi ở bên AP,mãi
mãi......".Con tim tôi đau
thắt lại và hoàn toàn vỡ
tan tành khi đọc xong
bức e-mail ấy.Đến lúc đó
tôi mới hiểu được
rằng,trong lòng anh hoàn
toàn không có chỗ dành
cho tôi,từ đầu đến cuối
đều là do một mình tôi
đơn phương theo đuổi
anh và cũng đã ít nhiều
ngộ nhận tình cảm của
anh dành cho tôi.Yêu đơn
phương 1 người thật là 1
điều đau khổ biết chừng
nào.Sau khi suy nghĩ rất
lâu tôi đã quyết định gởi
cho anh 1 lá mail khác để
nói thật về tất cả tình cảm
mà tôi đã dành cho anh
ấy bấy lâu nay kèm theo
với 1 câu kết là:"Với em
thì tình bạn có thể thăng
hoa lên thành tình yêu
nhưng còn tình yêu thì
không bao giờ có thể
giảm xuống là tình bạn
đâu anh à,đừng gởi cho
em thêm bất kỳ lá mail
nào nữa,em không muốn
lại 1 lần nữa tan vỡ vì anh
như thế này đâu!"Và rồi
sau lá mail ấy của
tôi...anh đã im lặng....Tôi
cũng đã tìm cách tránh
mặt anh từ đó,dẫu biết
hành động đó của mình là
trốn tránh sự thật nhưng
tôi tin rằng mình đã làm
đúng.Nếu gặp người tôi
yêu mến nhưng người đó
chỉ mang lại cho tôi toàn
khổ đau thì thôi,tôi thà
không gặp nữa,làm vậy sẽ
tốt cho tôi và anh ấy
hơn....Mối tình đầu cay
đắng của tôi đã có 1 kết
thúc buồn như vậy đó các
bạn à!
Anh đến và đi khỏi cuộc
sống của tôi nhanh như
một cơn gió thoảng,mặc
dù tình yêu với anh
không được trọn vẹn và
chỉ mang đến cho tôi
toàn là nước mắt và khổ
đau nhưng những ngày
tháng ngắn ngủi được ở
bên cạnh anh đối với tôi
đó là những tháng ngày
êm đềm và hạnh phúc
nhất,có quá mâu thuẫn
không vậy các bạn?Tôi tin
rằng quyết định từ bỏ của
mình là đúng,bởi vì càng
dấn sâu vào thì tôi sẽ
càng đau lòng và tuyệt
vọng hơn mà thôi!Dù cho
giờ đây chúng tôi đã mỗi
người một phương và
cũng lâu rồi tôi không
gặp anh nữa nhưng tôi
vẫn muốn anh biết 1
điều:tôi đã không hối hận
khi yêu anh,trước
đây,bây giờ và mãi
mãi,bởi vì tình yêu là
không bao nói đến sự hối
hận,cảm ơn anh đã đến và
cho tôi biết rằng được
yêu thương một người
nào đó thật sự là một
điều hạnh phúc biết
dường nào.Hy vọng rằng ở
1 nơi nào đó trên đất
nước Việt Nam này ,anh
cũng sẽ tìm thấy hạnh
phúc thật sự cho riêng
mình,anh nhé!
The End